Tuy nhiên, Diệp Hạo đã theo dõi suốt một khoảng thời gian dài, nên đương nhiên không thể từ bỏ. Diệp Hạo không phải là chưa từng nghĩ đến việc bắt hai người, nhưng lỡ như hai người này không sợ chết thì sao? Vì vậy, cứ lẳng lặng đi theo họ thì tốt hơn.
Cứ như vậy, Diệp Hạo đã đi theo thêm nửa ngày thì Chu Thành Hổ và người thanh niên kia dừng lại. Trước mặt họ là một khối thiên hạo thạch khổng lồ chặn đường.
"Thiên hạo thạch." Sắc mặt Chu Thành Hổ trở nên âm trầm. Pháp tắc hệ thổ mà họ giỏi có thể giúp họ di chuyển tự do trong đất, nhưng khi đối mặt với đá, đặc biệt là thiên hạo thạch, thì lại bất lực.
"Ta sớm đã nghĩ đến Chu gia các ngươi sẽ dùng thiên hạo thạch để xây tường bảo khố rồi." Người thanh niên đi cùng Chu Thành Hổ nói, trong tay hắn xuất hiện một con chuột lông nhung mềm mại. Con chuột này vèo một cái liền lẻn đến trước thiên hạo thạch, tiếp đó hai cái răng nanh không ngừng gặm lên tảng đá kiên cố. Điều khiến Chu Thành Hổ kinh ngạc là thiên hạo thạch kiên cố đến mức không gì có thể phá được lại bị con chuột này gặm thủng.
"Cái này... đây chẳng lẽ là phệ thạch bảo chuột trong truyền thuyết?" Chu Thành Hổ đột nhiên nghĩ đến điều gì đó.
"Ừm, về lý thuyết thì không có tảng đá nào mà con phệ thạch bảo chuột này không gặm được." Người thanh niên kia nói rồi dừng lại một chút: "Theo tốc độ của phệ thạch bảo chuột, chỉ cần một canh giờ là có thể gặm thủng một cái hố."
"Vẫn là Lý huynh nghĩ chu toàn." Nghe vậy, trong lòng Chu Thành Hổ vui vẻ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play