Có những chuyện chúng ta biết rõ kết quả, nhưng vẫn không thể không nói, chúng ta gọi sự rối rắm này là bất lực.
Diệp Hạo đã ở bãi biển một tuần, đi chơi hết các thắng cảnh. Tối nay Diệp Hạo đặc biệt đưa nàng đến quán cà phê, Văn Tâm không cần nói cũng biết Diệp Hạo muốn cáo từ. Văn Tâm không muốn Diệp Hạo khó xử nên chủ động nói ra, nhưng sau khi nói ra, tim nàng như bị bóp chặt, nỗi đau lan ra khắp cơ thể, đau đến mức khó mà diễn tả bằng lời.
Diệp Hạo ngẩng đầu nhìn cô gái đang cố tỏ ra bình tĩnh, nhẹ giọng nói, "Anh nhớ một tuần trước em nói đây có lẽ là lần cuối chúng ta gặp mặt."
"Vâng."
"Chẳng lẽ em không thể đến Ma Đô thăm anh sao?" Diệp Hạo nói rồi lấy điện thoại ra, "Nói đến thì anh còn chưa kết bạn với em."
Văn Tâm ánh mắt lộ ra vẻ vừa sợ hãi vừa vui mừng, "Anh... anh nguyện ý kết bạn với em sao?"
"Nếu là người khác, có lẽ anh sẽ suy nghĩ. Nhưng em là một đại mỹ nữ thiên kiều bách mị, anh ngay cả do dự cũng không có." Diệp Hạo cười nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT