Mỗi người đều có cực hạn tư chất của mình.
Diệp Hạo sở dĩ cảm giác được cực hạn tư chất của Vô Nha Tử là Lục chuyển là bởi vì Diệp Hạo phát hiện bất kể mình đưa vào bao nhiêu khí mờ mịt đều không thể phá vỡ bình cảnh của Vô Nha Tử.
"Ừm." Vô Nha Tử gật đầu nói: "Năm đó sư tôn của ta cũng đã nói ta có khả năng lớn đặt chân Ngũ chuyển, còn khả năng có thể đặt chân Lục chuyển thì gần như bằng không."
"Sư tôn của ngươi nói sai rồi." Diệp Hạo vừa cười vừa nói: "Ngươi thật ra là có thể đặt chân Kim Đan Lục chuyển."
Theo lời Diệp Hạo vừa nói xong, trong tay Diệp Hạo xuất hiện một cái bình ngọc, tiếp đó thần niệm của Diệp Hạo liền dẫn một tia máu tươi vào trong cơ thể Vô Nha Tử. Vô Nha Tử lập tức cảm thấy bình cảnh cảnh giới của mình lỏng ra, đồng thời cảm ngộ Kim Đan Lục chuyển liền tràn vào trong thức hải của Vô Nha Tử.
Vô Nha Tử không biết tại sao lại xuất hiện tình huống này.
Nhưng Vô Nha Tử lại biết đây là cơ duyên hiếm có.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT