"Ta ở Yêu Vực lâu như vậy, tin tức này sao lại không điều tra ra được?" Diệp Hạo hơi trầm ngâm, quyết định không nói sự thật cho Ngọc Hành, "Nếu không tin, các người có thể phái hai thám tử vào là biết."
"Diệp Hạo, ngươi cảm thấy chúng ta nên ứng phó thế nào?" Ngọc Hành nhìn Diệp Hạo hỏi.
Ngọc Hành hiện tại đã không còn coi Diệp Hạo là một vãn bối nữa.
"Côn Luân sơn mạch đã nhường ra, muốn thu hồi lại là điều không thực tế." Diệp Hạo khẽ thở dài.
"Tại sao?"
"Bởi vì Thiên Yêu và Nhân tộc đã quyết định ước hẹn trăm năm. Ngươi cảm thấy các tông môn như Bế Nguyệt tông, Long Hổ sơn bây giờ có thể dốc toàn bộ lực lượng tông môn để chém giết với Yêu tộc trên núi Côn Luân sao?" Diệp Hạo từ từ nói, "Những tông môn này đều đang đợi, đợi Mệnh Tinh của bản tông trưởng thành."
Nghe vậy, Ngọc Hành trầm mặc. Trên thực tế, ngay cả Mao Sơn phái lúc này cũng sẽ không dốc toàn bộ lực lượng để được ăn cả ngã về không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT