Diệp Chí Quốc lặng thinh không nói. Quách Tú vốn định ngăn cản nhưng thấy sắc mặt Đường Phiên Phiên không tốt nên cũng không tiện nói gì thêm. Dù sao Quách Tú vẫn muốn giữ hình tượng của mình là một bà cả.
Diệp Đống Chi đứng trong gió rét, toàn thân không ngừng run rẩy. Sau một hồi im lặng, Diệp Chí Quốc thở dài một hơi thật sâu: "Vào đi."
Trên mặt Diệp Đống Chi lập tức lộ ra vẻ xúc động. Ông chầm chậm bước tới trước mặt Diệp Chí Quốc, được Diệp Chí Dân và Hứa Văn Mẫn đỡ dậy.
"Đốp!"
Diệp Chí Quốc sững sờ.
Kỳ thật, giờ phút này không chỉ có Diệp Chí Quốc sững sờ, mà ngay cả Diệp Hạo cũng không ngờ Diệp Đống Chi lại tự tát mình một cái.
"Cái tát này là vì ta chưa hoàn thành trách nhiệm của một người cha." Nói đoạn, Diệp Đống Chi lại tự tát thêm một cái nữa: "Cái tát này là vì ta chưa hoàn thành trách nhiệm của một người ông."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT