Lời nói của Chu Soái gây nên sự chú ý của các học sinh còn lại, lúc này bọn họ mới để ý đến sự tồn tại của Khinh Y.
“Có lẽ đây là lần Khinh Y ít có cảm giác tồn tại nhất,” Ninh Huyên vừa cười vừa nói.
“Khinh Y, có thể ký tên cho tôi không?” Chu Soái tiến lên vội nói.
“Ngươi biết chơi cờ vây?” Diệp Hạo nghiêm túc nghi ngờ.
“Tôi là người trong câu lạc bộ cờ vây đó được không?” Chu Soái liếc nhìn Diệp Hạo nói, “Nhìn là biết ngươi là kẻ không hiểu gì về cờ vây rồi.”
Khóe miệng Khinh Y không khỏi giật giật.
Diệp Hạo còn không hiểu cờ vây sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT