Lãnh Tuyết im lặng.
Nàng bây giờ còn là nàng ngày trước sao?
Lãnh Tuyết không biết.
Nàng đã trốn thoát hết lần này đến lần khác, cuối cùng vẫn không phải về Lãnh gia sao. Vận mệnh giống như một cái gông cùm, giam cầm nàng trong một khoảng không nhỏ bé. Không thể đi ra, chỉ có thể bồi hồi.
Khi bốn tiết học buổi sáng kết thúc, Diệp Hạo vừa đứng dậy thì Trương Lan đã yểu điệu thục nữ đi đến trước mặt Diệp Hạo.
"Thẻ ăn của em không có tiền, mời em ăn cơm đi." Trương Lan đáng thương nói.
Thẻ ăn của Trương Lan có thể không có tiền sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT