"Ta đi dạo không được sao?" Diệp Hạo có chút ngạc nhiên hỏi.
"Thật xin lỗi." Thái độ của Mai Nghệ Văn trở nên không còn tốt như trước nữa. Kỳ thực điều này cũng hợp tình hợp lý. Nghe Diệp Hạo nói đến để cọ linh lực, Mai Nghệ Văn không lập tức chửi bới đã là may mắn lắm rồi.
Dưới Trận Đạo Tổng Các có một Tụ Linh Trận lớn, vì vậy Trận Đạo Điện có rất nhiều người đến cọ linh lực, cũng giống như hiện nay những kẻ không có việc gì làm lại đi cọ điều hòa vậy.
Mai Nghệ Văn mỗi ngày có hai việc phải làm. Thứ nhất là giải đáp thắc mắc cho các Đan Sư, thứ hai là xua đuổi những tu sĩ đến cọ linh lực.
"Đi dạo tại sao không được?" Diệp Hạo vẫn muốn biết vấn đề này.
"Có phải ngươi cảm thấy nhân viên phục vụ của Trận Đạo lúc nào cũng nhàn rỗi không, cũng bởi vì những kẻ các ngươi cả ngày rảnh rỗi không có việc gì đến cọ linh lực, công việc hàng ngày của chúng ta đã tăng lên gấp mấy lần đấy." Mai Nghệ Văn nhìn Diệp Hạo bực tức nói.
Thực ra, lời nói của Mai Nghệ Văn đã nói lên tiếng lòng của rất nhiều nhân viên phục vụ, trong khoảnh khắc, hầu hết các tu sĩ trong sân đều nhìn về phía Diệp Hạo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play