“Dương ma ma an khang.”
Chân Diệu khẽ nghiêng mình thi lễ, giọng nói êm nhẹ như gió sớm. Xong, nàng ngẩng lên, ánh mắt ung dung mà sáng rõ.
Lão phu nhân khẽ gật đầu. Con bé thứ tư quả thật không hề thất thố — chủ vẫn là chủ, khách vẫn là khách. Nếu cứ cúi đầu rụt rè, ắt khiến người ta chê là thiếu khí độ.
Dương ma ma hơi nghiêng người tránh, ánh mắt bất giác chạm vào đôi mắt trong như nước của Chân Diệu, trong lòng thoáng chấn động.
Từ lâu, bà đã nghe nhiều lời đồn về Tứ cô nương nhà họ Chân, nên sớm định sẵn một hình dung chẳng mấy tốt đẹp. Nào ngờ người thật trước mắt lại khác xa. Ý nghĩ ấy khiến bà dấy lên mấy phần hiếu kỳ.
“Tứ cô nương an khang. Lão tỳ phụng lệnh phu nhân lão Trấn Quốc công, đến hầu hạ cô nương. Mong cô nương chớ ngại tay vụng miệng kém.”
Tình cảnh này, nếu nhận lời thì khác nào chịu nhục; mà từ chối thì lại bất kính với phu nhân Trấn Quốc công.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT