Thẩm Tự chỉ liếc nhìn tôi một cách hờ hững rồi rời mắt đi.
Sau đó cô bạn gái mới của hắn lại có vẻ tò mò hỏi:
- Thẩm tiên sinh, cô ấy là ai vậy? Cô gái này đẹp quá.
Thế nhưng Thẩm Tự cười nhạt một tiếng đầy mỉa mai:
- Vợ tương lai của anh đấy.
Nghe vậy, cô bạn gái kia lập tức biến sắc rồi đẩy Thẩm Tự ra và làm vẻ mặt giận dỗi.
Rồi Thẩm Tự dứt khoát ôm cô gái kia vào lòng, còn trêu chọc đến mức gương mặt nhỏ nhắn của cô ta ửng hồng, trông thật sự đáng yêu.
Thế rồi tất cả những người có mặt ở đây đều nhìn tôi với ánh mắt có chút thương hại, đồng cảm.
Đây là tháng thứ ba kể từ khi tôi và Thẩm Tự đính hôn, mà cô gái kia chính là người bạn gái thứ tư hắn đổi.
Điều kỳ lạ là, lần này tôi không hề có chút ham muốn tức giận nào.
Tôi thu lại ánh mắt, chuẩn bị rời đi:
- Mọi người cứ chơi đi, tôi có chút việc nên đi trước đây.
Thẩm Tự lơ đễnh ngẩng đầu nhìn tôi, ánh mắt của hắn chùng xuống rồi vuốt ve bàn tay cô gái trong lòng:
- Trình Thương Thương!
Thế nhưng tôi vẫn không dừng bước.
Còn hắn thì vẫn lảm nhảm:
- Nếu hôm nay cô bước ra khỏi đây thì hôn ước giữa chúng ta sẽ bị hủy bỏ.