“Hả?” Lạc Trăn Huyên không hiểu ý của Khổng Tịch Nghiên.
“Hơn nữa, cho dù không ở bên ta, ngươi vẫn sẽ là niềm tự hào của mẹ ngươi.” Khổng Tịch Nghiên vỗ vai Lạc Trăn Huyên: “Rác thải xã hội, niềm tự hào nhỏ của mẹ, luôn luôn như vậy.”
Nói xong, Khổng Tịch Nghiên vẫy tay đi về phía khác.
Đã lên thuyền rồi, nàng cũng nên bắt đầu trò chơi của mình.
Master, người ở đâu?
Đã trốn kỹ chưa?
Ta đến tìm người đây ~

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play