Nhìn Trọng Vĩnh An ngáp một cái, đầu nghiêng sang dựa vào vai Khổng Tịch Nghiên mà ngủ thiếp đi, Lạc Trăn Huyên quay sang nhìn Khổng Tịch Nghiên, ánh mắt nghi hoặc.
Âm nhạc này, có lẽ có chút gì đó không đúng.
Trọng Vĩnh An đi lại vất vả, buồn ngủ là chuyện bình thường, nhưng tại sao ngay cả hắn cũng cảm thấy hơi buồn ngủ?
Khổng Tịch Nghiên chỉ mấp máy môi nhưng không phát ra âm thanh.
Lạc Trăn Huyên nhận ra.
Khổng Tịch Nghiên nói hai chữ: “Ngủ đi.”
Chưa kịp suy nghĩ kỹ, hắn đã mất đi ý thức.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play