“Khi nào ta lừa các ngươi? Bất quá vẫn là quy củ cũ, trở về không thể nói với tiên sinh, nếu như các ngươi ai nói lỡ miệng, cũng đừng trách ta hạ thủ không lưu tình!” Trần Cẩm trên mặt mang cười, trong mắt vẻ hung ác lại không chút nào che giấu.

Hai người chấn động trong lòng, vội vàng nói không dám.

Cũng đúng, thời đại này có tiền là mạnh nhất, có thể sống sót không dễ dàng, còn về người vừa rồi bị ném ra ngoài, cùng bọn họ có quan hệ gì?

Trần Cẩm cũng có thể đoán ra tâm tư của bọn họ, cười khẩy, không quay đầu lại rời đi.

Thanh Vũ cư xá B khu 6 hào lâu 16 tầng 1601, Trần Cẩm ôm Tiêu Phi ôn nhu nói: “Lão công, gần đây chàng có đi xem Kiều An không? Lần trước ta gặp nàng, nàng gầy đến không ra dáng rồi.

Lão công, chừng nào thì chàng dẫn ta đi thăm Kiều An, chúng ta cho Kiều An mang thêm chút đồ ăn ngon, không tốt sao?”

Tiêu Phi thấy Trần Cẩm chủ động nhắc tới Tất Kiều An liền cũng không che giấu, “Hôm nay ta vừa nhìn Kiều An, cho nàng mang theo chút đồ ăn. Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ không cao hứng nhắc đến nàng đâu?”

“Làm sao vậy? Nói thế nào chúng ta cùng Kiều An cũng quen biết gần mười năm, lại nói căn phòng này vốn vẫn là nhà của Kiều An đây này. Ta còn thực sự muốn đón Kiều An về, như vậy về sau cũng có người bầu bạn với ta và hài tử!”

Trần Cẩm mỉm cười, tràn đầy mong chờ nhìn Tiêu Phi.

“A, Trần Cẩm, ngươi còn thật không ngại nói. Kiều An sao lại gầy thành như vậy, ngươi không biết sao?” Trương Sâm Quân vừa tới nhà đã nghe đến giọng nói ỏn ẻn của Trần Cẩm, cửa cũng không đóng kỹ, không chút nghĩ ngợi liền buông một tiếng trào phúng.

“Sâm Quân, ngươi đang nói cái gì vậy? Đầu năm nay có thể còn sống sót cũng không dễ dàng, bên ngoài ai mà không gầy chật vật.

Cũng chỉ có chúng ta tốt số theo Tiêu Phi, không phải sao có thể ăn được bữa cơm no. Sâm Quân, ngươi cũng không nên không tiếc phúc a.” Trần Cẩm không sợ Trương Sâm Quân tố cáo, dù sao Tất Kiều An cũng sắp chết rồi, không có chứng cứ thôi.

“Ngươi, lòng dạ rắn rết, khẩu Phật tâm xà!” Trương Sâm Quân chỉ vào Trần Cẩm nghiêm nghị nói.

Trương Sâm Quân mặc dù chán ghét Trần Cẩm loại người trước mặt một bộ, sau lưng một bộ, nhưng nàng sẽ không chủ động vạch trần lời nói dối của Trần Cẩm.

Dù sao, trong căn phòng này nữ nhân đã không ít, lại thêm một người? A, nàng mới không muốn cho bảo bối của mình tìm phiền phức.

Lại nói, nàng cũng đấu không lại Trần Cẩm.

“Ai ui, lão công, bảo bối đá ta, nhất định là bảo bối biết có người đang mắng mẹ của nó nên không vui.” Trần Cẩm một bộ ủy khuất biểu lộ, trêu chọc Tiêu Phi rất là thương tiếc.

Tiêu Phi tay trái ôm Trần Cẩm, tay phải đặt lên bụng nàng đang nhô ra, đối với Trương Sâm Quân quát: “Kiềm chế tính xấu của ngươi đi, mỗi ngày như cái pháo đốt vậy, không thể học một chút như Cẩm ôn nhu cẩn thận sao?”

“Các ngươi, hừ!” Trương Sâm Quân tức giận đến dùng tay chỉ vào hai người trên ghế sofa, hai người kia một người mặt đầy tức giận, một người mặt đầy khiêu khích.

Trương Sâm Quân hận không thể xông lên cào nát khuôn mặt nạ của Trần Cẩm, nhưng chạm tới ánh mắt nguy hiểm của Tiêu Phi, lập tức xì hơi, oán hận trừng mắt nhìn Trần Cẩm một cái, không nói gì liền vào phòng ngủ.

“Ai, nghe nói trước tận thế Sâm Quân cùng Kiều An đều là một nhóm người, không ngờ hai người tính tình khác biệt lớn như vậy chứ.” Trần Cẩm nhìn bóng lưng Trương Sâm Quân, phác môi cười một tiếng.

“Đúng vậy, Kiều An… Rất ôn nhu, chỉ là tính tình quá bướng bỉnh.”

“Lão công, khu dân nghèo hoàn cảnh thật sự quá kém. Chúng ta ngày mai lại đi một chuyến, ta liền cùng Kiều An nói ta mang thai, mời nàng hỗ trợ chiếu cố ta, hai chúng ta là khuê mật, tin tưởng Kiều An nhất định sẽ bằng lòng.”

“Tốt, vất vả ngươi!” Tiêu Phi một mặt ngọt ngào ôm chặt Trần Cẩm, hoàn toàn không chú ý tới vẻ mặt trào phúng trên mặt nữ nhân.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play