Hắn biết nàng tạm thời không thể rời khỏi căn cứ Sinh mệnh hiện tại, cho nên mới tính toán như vậy a.
“Thế nào? Coi như ta lui bước ban thưởng, nhường ta ở nơi này cũng không quan trọng đi.” Ngô Thành Càng cười nhìn chằm chằm mắt nàng. Sau đó nhịn không được đưa tay gẩy gẩy lọn tóc rủ xuống trên má nàng.
Lâm Kiều hơi nghiêng đầu, tránh khỏi tay hắn. Nàng đã ở một mình quá lâu, có chút không quen loại cử chỉ thân mật này.
“Tùy ngươi.” Nàng nhàn nhạt mở miệng nói: “Nhưng là ngươi bỏ mặc sự vụ ở Hải Thành, không sợ bọn họ hai người nguyền rủa ngươi sao?”
Ngô Thành Càng nghe thấy nàng đồng ý, biểu lộ có chút sửng sốt. Không nghĩ tới nàng thật sự đáp ứng.
Qua vài giây, hắn mới khôi phục biểu lộ. Ánh mắt nhìn nàng thật sâu, cười nói: “Nguyền rủa thì nguyền rủa đi, dù sao cũng không ứng nghiệm đến trên người ta.”
Lâm Kiều nhìn phản ứng của hắn, cảm thấy có chút ý tứ. Hắn dường như cho rằng mình sẽ từ chối hắn, nếu không sao lại ngây người ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT