Cãi nhau với người lớn là không đúng.
Lâm Kiều hít sâu một hơi, cảm thấy tiểu tử này cũng có lý!
“Cho dù là vì tốt cho ta, hoặc là vì tốt cho hắn. Cũng không thể trước đó cái gì cũng không nói mà đi làm. Cho dù phán đoán của ngươi là chính xác, cũng phải đi qua sự đồng ý của chúng ta mới được. Ngươi có biết còn có một từ gọi là ngoài ý muốn không? Hơn nữa, ngươi chẳng lẽ không nên tôn trọng ý nguyện của chúng ta sao?”
Mình cảm thấy đúng thì đi làm, nhưng với người khác thì không nhất định là đúng. Cho rằng mình cái gì cũng hiểu, thì có thể làm mọi thứ. Nếu chỉ là vì giúp người khác mà nhúng tay, thì cũng phải xem người ta có cần giúp hay không. Bây giờ ở nhà cứ độc hành độc đoán như vậy, lớn lên cũng làm vậy thì sao? Sẽ chỉ gây chuyện khắp nơi thôi!
Cái này là không được!
Tiểu Đằng Đằng bị nàng nói đến im lặng không nói nên lời, chỉ có thể kìm nén đến hai mắt đỏ bừng nhìn nàng. Miệng nhỏ tức giận mím lại thành một đường thẳng, hai má nhỏ đều phồng lên.
Bên cạnh, Ngô Nguyệt Linh nhịn không được đưa tay chọc chọc má hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT