Thấy Lạc Vô Hối không có động tác gì tiếp theo, Lâm Tam Thất mạnh dạn vươn tay, lại lấy quả sơn trà về.
Nàng cụp mắt, ngoan ngoãn lột vỏ, lớp vỏ vàng nhạt làm đầu ngón tay mảnh mai càng thêm thanh tú. Vừa lột vừa lẩm bẩm:
“Suốt ngày moi cái này móc cái kia, không thú vị gì hết.”
Lạc Vô Hối liếc mắt nhìn ngón tay nàng dính nước sơn trà:
“Vậy, ngươi thừa nhận vừa nãy nhìn trộm ta thay y phục?”
Quả thật moi móc đồ vật chẳng có gì thú vị.
Không hiểu tại sao khi xưa có những kẻ lại say mê việc móc tim hắn đến thế, vui lắm sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play