Cái việc có thể nghe được người ta nghĩ gì trong đầu vốn đã khó tin lắm rồi.
Lần đầu Bách Giang Hân nhận ra điều này là lúc anh còn bé tí tẹo, bé tới nỗi chưa hề có tí kí ức nào, khi đó bảo mẫu chăm sóc anh đang kiểm tra độ nóng của sữa, sau khi nhấp một ngụm từ bình thì bà ấy mới đút cho anh, rồi ngay giây tiếp theo, trong đầu anh đột nhiên vang lên tiếng cảm thán số cậu chủ nhỏ sướng thật từ bà ấy.
Lúc đó anh hoàn toàn không hiểu gì cả, cứ tưởng đầu mình có vấn đề rồi nên sợ đến mức khóc ré lên làm bảo mẫu cũng hết hồn.
Vì Bách Giang Hân chưa biết nói nên ba mẹ anh cũng không biết nguyên nhân là gì, chỉ đinh ninh là do bảo mẫu không chuyên nghiệp nên đã đổi người khác, bảo mẫu mới này không thử sữa trong bình của anh, thế nên mọi thứ lại đâu vào đấy.
Nhưng dù sao cũng không phải ở trong lồng cách ly, làm sao tránh khỏi việc tiếp xúc với người khác, ba mẹ lại quá bận rộn với công việc, thật sự không có thời gian chăm sóc cho Bách Giang Hân, vì vậy họ quyết định gửi anh sang nhà ông nội.
Việc đầu tiên Bách Giang Hân làm sau khi học được cách diễn đạt bằng lời nói chính là, nói cho ông nội nghe chuyện não mình có vấn đề.
Ông nội vừa nghe đã hiểu ngay, từ đó về sau bắt người giúp việc trong nhà quản lý chặt chẽ việc ăn uống của cháu trai.
Đến khi Bách Giang Hân lớn hơn một chút thì ông nội mới nói cho anh biết đây là một chứng bệnh di truyền.
Nếu dùng kiến thức sinh học dễ hiểu để giải thích thì căn bệnh này như một tính trạng được thể hiện ra, tuy nhiên nó không theo quy tắc di truyền bình thường qua nhiễm sắc thể thường kiểu trội hay lặn, cũng không theo nhiễm sắc thể X hay Y để truyền cho đời sau mà là một loại bệnh di truyền đồng hợp trội cực kỳ đặc biệt.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT