Phí Văn nằm viện nửa tháng, Thẩm Ngôn khiến cả bệnh viện chạy đôn chạy đáo suốt nửa tháng. Mỗi ngày ba bữa cơm, tuy hay trốn tránh nhưng vẫn hết sức chu đáo, đến mức y tá bác sĩ trong viện đều quen mặt Thẩm Ngôn.
Sau lần kiểm tra cuối cùng, cơ thể Phí Văn không còn vấn đề gì, chỉ cần nghỉ ngơi điều độ là được. Hôm xuất viện, Thẩm Ngôn hớn hở thu dọn quần áo cho Phí Văn, dáng vẻ vui tươi như đón Tết.
Thẩm Ngôn xách hành lý, bước đi nhún nhảy, miệng còn ngân nga mấy câu. Mở cửa, cậu khoa trương giơ tay: "Hoan nghênh về nhà!"
"Bùm! Bùm!"
Hai tiếng pháo giấy nổ lên, những mảnh kim tuyến sặc sỡ và giấy màu rơi đầy người Phí Văn. Dương Nhất Phàm và Chu Nghiêu đứng hai bên cửa, trông chẳng khác gì hai chú tiểu tiếp khách.
"Sao mấy người phô trương thế này?" Phí Văn vừa nói vừa phủi những mảnh kim tuyến trên đầu Thẩm Ngôn.
Chu Nghiêu nhét pháo giấy vào ngực Phí Văn, quay đi liền: "Còn không phải tại thằng nhóc nhà anh cứ đòi ăn mừng! Bọn này đành phải nghe theo nó thôi!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT