Kể từ khi bị Thẩm Xuyên đưa đi, Phí Văn đã đến tìm Thẩm Ngôn vài lần. Mỗi lần đến, hắn chỉ ngồi ở góc quán cà phê, gọi một ly rồi ngồi một lúc là đi.
Thỉnh thoảng hắn còn mang cho Thẩm Ngôn vài món đồ lưu niệm nhỏ - hạt cà phê, chiếc ly vặt vãnh, chẳng đáng là bao, nhưng đều đúng gu Thẩm Ngôn.
Mỗi lần Thẩm Ngôn định từ chối, Phí Văn lại nhìn cậu bằng ánh mắt đượm buồn: "Tiểu Ngôn, chúng ta vẫn là bạn mà, phải không?"
Cứ nhìn thấy đôi mắt sâu thẳm đau khổ ấy, lời cự tuyệt trong miệng Thẩm Ngôn lại nghẹn lại. Cậu đành nhận lấy.
Những món quà Phí Văn tặng, Thẩm Ngôn đều để lại quán, không mang về nhà. Cậu đã hứa với Thẩm Xuyên sẽ không qua lại với Phí Văn nữa, và cậu sẽ giữ lời.
Trên quầy bar có mô hình hạt cà phê làm đồ trang trí - món quà sáng nay Phí Văn mang đến. Hắn có vẻ bận, đặt đồ xuống rồi đi ngay. Thẩm Ngôn liền để nó ở góc quầy.
"Tiểu Ngôn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT