Mùa xuân đến, tiết trời ngày càng ấm áp. Hoa trong núi đồng loạt nở rộ. Lê Dương sinh ra và lớn lên ở vùng núi, nên với núi rừng luôn có một cảm giác thân thuộc tự nhiên.
Không thể phí hoài cảnh sắc mùa xuân, Lê Dương muốn vào núi cắm trại. Cậu hỏi Thẩm Ngôn có muốn đi cùng không, dĩ nhiên Thẩm Ngôn sẵn lòng đồng ý.
Chu Nghiêu chẳng biết nghe tin từ đâu, cũng náo nức đòi đi theo. Sợ mình thành "bóng đèn" duy nhất, hắn còn kéo cả Dương Nhất Phàm cùng lên đường.
Tội nghiệp Dương Nhất Phàm vừa trải qua ca trực 24 tiếng ở bệnh viện, còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra đã bị Chu Nghiêu nhét vào xe. May mà nhận ra mặt Chu Nghiêu, không thì tưởng bị cướp.
Lên xe rồi, Dương Nhất Phàm theo tâm thế "tới đâu hay tới đó", nằm vật ra ngủ ngay. Một giấc ngủ tới tận chân núi, tỉnh dậy tinh thần sảng khoái bắt đầu leo núi.
Vì dự tính qua đêm trong rừng, Diệp Vân Châu và Phí Văn phải vác lều trại. Lê Dương cùng Thẩm Ngôn chỉ mang theo balo nhỏ. Thẩm Ngôn tay dắt chó Mocha, vừa đi vừa trò chuyện ríu rít với Lê Dương, thi thoảng lại hái một bông hoa cài lên đầu Mocha.
Mocha hoàn toàn không nhận ra có gì khác thường trên đầu, quay lại liếm tấm kính rồi cười toe, khiến Thẩm Ngôn và Lê Dương bật cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT