Thẩm Ngôn đợi thêm hai ngày nữa, vẫn không có ai trả giá cao hơn. Cậu quyết định bán cho người mua đã trả giá cao nhất trước đó.
"Anhgiúp tôi liên hệ người mua hôm trước đi, 1200 vạn, tôi bán cho họ."
Giọng nhân viên môi giới có chút ngập ngừng: "Thưa anh Thẩm, người mua đó không biết từ đâu biết được anh đang gấp tiền, giờ họ chỉ chịu trả 1000 vạn thôi."
"Gì cơ? 1000 vạn?" Thẩm Ngôn tức giận đến mức cúp máy luôn. Thật quá đáng, thà mang đi thế chấp ngân hàng còn hơn.
Nếu không bán được, Thẩm Ngôn quyết định ngày mai sẽ ra ngân hàng làm thủ tục thế chấp. Ít nhất trong thời hạn còn nợ, cậu vẫn có thể tiếp tục kinh doanh, biết đâu trong lúc đó công ty Thẩm Xuyên sẽ khá lên?
Chiều hôm đó, quán vắng khách. Thẩm Ngôn ngồi trên ghế dài bên ngoài quán cà phê. Mùa xuân đã đến, ánh nắng chiếu ấm áp lên người. Bình thường, cậu thích nhất là dắt Mocha ra đây phơi nắng.
Đột nhiên, bóng người che khuất ánh mặt trời. Thẩm Ngôn ngẩng đầu lên, Phí Văn đang đứng trước mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT