Chiều hôm sau, Phí Văn đến tiệm cà phê, vừa bước vào cửa đã thấy Thẩm Ngôn như thường lệ tránh mặt anh ta.
Phí Văn nhanh chân đứng chặn ngay lối ra sau quầy pha chế, cắt đứt đường rút lui của Thẩm Ngôn.
"Tiểu Ngôn, đừng trốn anh nữa được không?"
Dạo này Phí Văn cứ như kẹo mạch nha dính chặt lấy Thẩm Ngôn, khiến cậu ngày nào cũng bực bội trong lòng. Chỉ cần thấy bóng dáng Phí Văn, Thẩm Ngôn muốn nghẹt thở đến chết đi được.
Trốn tránh nhiều ngày như vậy, trong lòng Thẩm Ngôn cũng ấm ức. Cậu chống nạnh trừng mắt nhìn Phí Văn: "Nói đi, rốt cuộc anh muốn gì?"
Khi nói chuyện, ngũ quan Thẩm Ngôn như muốn nhảy ra khỏi mặt, thế mà Phí Văn lại thấy cậu như vậy thật đẹp - so với con người ánh mắt vô hồn, sắc mặt tái nhợt ngày trước, giờ đây Thẩm Ngôn tràn đầy sức sống hơn hẳn.
Dù là giận dữ, dù là trừng mắt, đều đáng yêu vô cùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play