"Tiểu Ngôn... em nói gì?" Phí Văn không tin vào tai mình, người cứng đờ quay lại nhìn Thẩm Ngôn.
Thẩm Ngôn hít một hơi thật sâu, nuốt trọn nỗi đau trong lòng, ngẩng mặt lên nhìn thẳng vào mắt anh: "Em nói rồi, Phí Văn. Chúng ta chia tay đi."
Phí Văn không hiểu nổi. Lúc ra khỏi nhà mọi chuyện vẫn ổn, sao chỉ sau một bữa ăn Thẩm Ngôn đã muốn chia tay? Anh lục lại ký ức từ lúc xuất phát đến khi về nhà suốt hơn hai tiếng đồng hồ, nhưng thực sự không nhớ mình đã làm gì sai.
Lúc đi vẫn bình thường. Ăn tối cũng bình thường. Dường như từ khi bước ra khỏi nhà hàng, Thẩm Ngôn bắt đầu có chút khác lạ.
Phí Văn đưa tay định nắm lấy tay Thẩm Ngôn, nhưng cậu lùi lại một bước tránh né.
Cử chỉ né tránh ấy như dao cứa vào tim Phí Văn. Anh thều thào: "Tiểu Ngôn, đừng nói đùa chia tay như thế. Anh làm gì sai, em cứ nói, anh sẽ sửa."
Thẩm Ngôn bấu chặt vạt áo, đôi mắt ướt nhìn Phí Văn: "Anh thích Lê Dương, phải không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT