Sáng thứ Hai, Phí Văn lái xe đưa Thẩm Ngôn và Mocha ra ngoài. Mọi khi dừng đèn đỏ, Thẩm Ngôn thường đưa tay nắm lấy tay Phí Văn hoặc với ra sau vuốt ve đầu Mocha, nhưng hôm nay có chút khác lạ – cậu chăm chú nhìn điện thoại, không cử động.
Thẩm Ngôn xem điện thoại rất nghiêm túc. Phí Văn hơi nghiêng người nhìn thì thấy cậu đang xem trang thời trang nam. Hai người sống cùng nhau lâu rồi, Thẩm Ngôn thường xuyên mua đồ cho nhà, nhưng quần áo thì chưa từng mua cho Phí Văn.
Quần áo của Phí Văn vốn đã nhiều, mỗi mùa cửa hàng đều gửi đồ mới đến, nhiều bộ còn chưa kịp mặc.
"Không cần mua cho anh, anh có đủ rồi."
Thẩm Ngôn ngạc nhiên liếc Phí Văn một cái, lắc đầu: "Em không mua cho anh. Em đang tự xem đồ cho mình thôi. Thứ Bảy này là sinh nhật anh trai em, em đang nghĩ nên tặng quà gì."
Phí Văn lần đầu nếm trải cảm giác "tự làm mình ngượng", im lặng ngậm miệng lại, tập trung lái xe.
Thẩm Ngôn xem mãi vẫn chưa tìm được món quà ưng ý. Mocha thò đầu ra từ khe ghế, Thẩm Ngôn quay lại vuốt ve nó, rồi nhìn gương mặt nghiêm túc lái xe của Phí Văn. Đột nhiên, cậu chớp mắt, nảy ra ý tưởng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play