Sau khi rửa mặt xong, Phí Văn lấy từ tủ lạnh ra bánh mì và sữa tươi: "Ăn tạm cái này được không?"
Chỉ có bánh mì và sữa, thực ra Thẩm Ngôn không thích lắm. Cậu có cái dạ dày thuần Trung Quốc, buổi sáng thường thích đồ ăn nóng hổi. Dù không biết xào nấu cầu kỳ nhưng nấu mì sủi cảo hay nồi cháo qua đêm thì cậu làm được.
Hôm nay là bữa sáng đầu tiên sau khi chung sống, Thẩm Ngôn không muốn phàn nàn, gật đầu: "Được ạ."
Trong lúc Phí Văn chuẩn bị đồ ăn, Thẩm Ngôn dắt Mocha đi dạo quanh tòa nhà rồi cho chó ăn xong mới ngồi xuống dùng bữa cùng anh.
Bánh mì nướng hơi quá, sữa lại ấm quá mức cần thiết. Thẩm Ngôn ăn vài miếng thấy hơi ngán, nghĩ bụng chiều nay sẽ mua nguyên liệu nấu ăn mang về. Một bữa sáng kiểu này còn tạm chịu được, chứ ngày nào cũng thế thì không xong.
Tiệm cà phê nằm trên đường Phí Văn đi làm. Anh lái xe đưa Thẩm Ngôn đến quán rồi mới tiếp tục đến văn phòng luật - cũng không tốn thêm bao nhiêu thời gian.
Trước khi ra cửa, Phí Văn kéo tay Thẩm Ngôn nhập vân tay vào ổ khóa cửa. Thẩm Ngôn không nói gì nhưng trong lòng ngọt như mật. Nhìn khóe miệng cậu nhếch lên, Phí Văn thầm cười - sao cậu bạn nhỏ này dễ hài lòng thế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play