Kể từ khi chính thức hẹn hò với Phí Văn, Thẩm Ngôn mỗi ngày đều rạng rỡ như hoa nở ban mai. Vết thương ở chân cũng đã lành hẳn, chỉ tránh vận động mạnh hay đi nhanh mà thôi.
Cậu vẫn đều đặn lái xe đến luật sư sở giao cà phê, nhưng giờ đây người ra nhận không còn là trợ lý của Phí Văn mà chính là anh. Mỗi lần gặp nhau, hai người đều tranh thủ trò chuyện vài câu, dù Thẩm Ngôn luôn vội vã rời đi sợ làm phiền công việc của anh.
"Đừng mơ mộng nữa! Khách bàn 3 đi rồi kìa, dọn dẹp đi chứ?" Phương Miên huých nhẹ vào vai Thẩm Ngôn.
Cậu giật mình tỉnh khỏi dòng suy nghĩ về Phí Văn, cầm khay và khăn gật đầu: "Ừ, để tôi đi."
Đang rửa ly bên bồn nước, Phương Miên bưng ly cà phê đến bên cạnh tán gẫu: "Nè, cậu với luật sư Phí tiến triển tới đâu rồi?"
Thẩm Ngôn ngước lên nhìn cô với ánh mắt ngơ ngác: "Gì cơ?"
Phương Miên tròn mắt kinh ngạc như nhìn thấy quái vật: "Trời đất, các cậu chưa 'làm' à?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT