Ba ca nhi cùng mấy hán tử trong phủ vẫn ngỡ Lâm Chân hỏi ngũ cốc là để ăn uống. Chỉ có Lư Huyên, nghe từ Lộc Lộc với Ngưu Đại kể, mới biết cậu muốn dùng mễ để làm son phấn buôn bán. Nàng vội đáp:
“Có ạ. Nô tỳ không biết phía nam bích ngạnh mễ hay tím tâm mễ thế nào, nhưng ở Ly Châu này cũng có loại gạo tương tự, lại còn có hắc mễ với chim hoàng oanh mễ nữa.”
Lâm Chân liền nổi hứng:
“Trong phủ ta có sẵn không? Lấy ra một ít cho ta xem thử.”
“Có chứ, đều là gạo còn lại từ vụ trước.” Lư Huyên vốn quản bếp núc mua bán, nên trong kho có gì nàng đều rõ. Nàng mau chóng vào phòng bếp lấy ra mấy nắm đặt trước mặt cậu.
“Đây là bích ngạnh mễ, còn đây là tím tâm mễ,” Lư Huyên chỉ vào loại gạo vỏ xanh nhạt và loại bên ngoài nhìn như gạo trắng nhưng khi giã ra thì ruột hạt lại ửng sắc tím nhạt. Sau đó lại chỉ sang hai loại khác: “Hắc mễ với chim hoàng oanh mễ thì năng suất thấp, ít người trồng, song đem nấu cháo thì dẻo thơm, mềm mịn.”
Lâm Chân cầm từng loại lên xem, vừa nhìn đã thấy khác hẳn gạo ở An Viễn trấn, phủ thành hay kinh đô. Hạt tròn no, hương gạo ngào ngạt, màu sắc lại tươi đẹp. Cậu vốn đã quen dùng gạo làm ngọc dung phấn, nhìn qua liền biết mấy loại gạo này khi chế phấn chắc chắn sẽ tốt hơn hẳn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play