Ly Châu nằm ở phía đông của Đại Vũ, so với phía tây và phía bắc thì khí hậu dễ chịu hơn đôi chút, mùa hè cũng dài thêm chừng nửa tháng.
Nhưng từ khi rời kinh đô, đi suốt chín mười ngày đường, vừa đặt chân vào địa phận Ly Châu, Lâm Chân đã cảm thấy nhiệt độ nơi này hoàn toàn khác biệt. Cứ như bị kéo thẳng từ mùa hạ rực nắng sang tiết thu hanh lạnh. Sáng sớm gió lùa, da tay da chân nổi hết cả da gà.
Đi thêm mấy ngày, chịu không nổi, cậu mới phải đem chiếc áo bông mỏng đã đặt may ở kinh đô ra mặc, lúc ấy mới thấy dễ chịu hơn một chút. Cậu vén rèm xe ngựa, gọi với ra ngoài:
“Ngưu Đại, ta nhớ chúng ta rời kinh đô đã được mười ba ngày rồi phải không?”
Ngưu Đại ngồi trên ghế đánh xe, thân hình to lớn, sớm đã khoác áo bông từ mấy hôm trước như những gia nhân khác. Hắn quay đầu lại, cung kính đáp:
“Đúng vậy, lão bản. Tiểu nhân vừa nghe người địa phương nói, chỉ còn hai ngày nữa là đến châu phủ.”
Lời vừa dứt, một cơn gió vù vù quất thẳng vào mặt, lạnh buốt như kim châm. Lâm Chân hít mạnh một hơi, bất giác rùng mình. Cậu than thầm: “Ly Châu này chẳng khác nào tủ đông thiên nhiên của Đại Vũ. Bây giờ mới chỉ tháng Năm, ở kinh đô thì sắp phải dùng băng để hạ nhiệt, vậy mà nơi này lại lạnh đến vậy. Đến mùa đông thì sống sao nổi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT