Chiếc kiệu lắc lư đi ra khỏi Hoài Tứ Phường, men theo con đường chính hướng về phía Đông Thành. Ở ngoài đường phố vốn náo nhiệt, nhưng khi đi sâu vào Đông Thành, không khí phảng phất như bị ai đó bấm nút “tạm dừng”, yên tĩnh đến lạ.
Lâm Chân khẽ vén màn kiệu nhìn ra ngoài. Chỉ thấy khu Đông Thành này khác hẳn phía Nam Thành. Trước cửa mỗi nhà đều khắc chạm hoa văn tinh xảo: khi thì chim tước tung cánh, khi thì thú dữ gầm vang, uy nghiêm mà đẹp đẽ.
Cậu vốn không nghiên cứu nhiều về ý nghĩa các hoa văn, chỉ cảm giác càng đi sâu vào trong, nhà cửa càng rộng lớn, cửa nẻo càng nghiêm ngặt. Bên cổng đều có người gác, đứng thẳng như tạc, oai vệ khác hẳn gia viện bình thường. Thỉnh thoảng gặp kiệu ngựa quý nhân đi ngang, phu kiệu liền cung kính nép sang một bên nhường đường.
Sau chừng nửa canh giờ, kiệu mới dừng trước cửa Sử phủ.
Kiệu phu khom lưng, nhẹ nhàng đặt kiệu xuống rồi nói:
“Phu lang, đã tới Sử phủ.”
Lâm Chân vén rèm bước xuống, ngẩng đầu nhìn cổng lớn phủ họ Sử. Trụ cột gỗ son đỏ đã nhuốm màu năm tháng, nhưng vẫn vững chãi uy nghi. Mỗi cột to đến mức hai người ôm không xuể, bên cạnh còn có hai gã gác cổng, thân hình cao lớn, lưng thẳng tắp, khí thế chẳng khác gì binh lính.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play