“《Mai Nương》 là ngươi viết sao?” – một tiểu thư mặt trái xoan lập tức hỏi. Bên cạnh nàng, một tiểu thư khác cũng phụ họa:
“Trước kia ta vẫn nghĩ, có thể viết được 《Mai Nương》 hẳn là người tài tình hơn người. Không ngờ còn có dung mạo thế này, chỉ tiếc một điều… lại là ca nhi.”
Đương thời ca nhi vốn chẳng được coi trọng. Ngồi đây đều là phu nhân, tiểu thư nhà quyền quý, thế mà không có lấy một ca nhi. Thế đủ thấy trong mắt bọn họ, ca nhi chẳng đáng giá bao nhiêu.
Ấy vậy mà, dù chỉ là ca nhi, Lâm Chân vẫn khiến mọi ánh mắt dồn về phía mình.
Cậu mặc áo màu trắng ngà, cổ áo và cổ tay viền lông trắng muốt, khuy áo nạm trân châu – trong mắt quý phu nhân, tiểu thư nơi đây, y phục ấy chẳng tính là sang trọng. Về hoa phục gấm vóc, bọn họ mới thật sự đứng trên đỉnh Đại Vũ.
Nhưng dải lụa thắt eo kia lại khéo dùng đến tuyệt diệu, khiến dáng vẻ thêm phần phong nhã, khí cốt càng thêm thanh tú.
Huống chi gương mặt kia, diễm lệ khác thường: giữ mày dán một đóa hoa trắng lớn cỡ ngón tay cái, da trắng nõn nà, đuôi mắt quyến rũ, môi hơi đầy đặn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT