Bọn hải tặc chia ra thành mười mấy toán, đồng loạt tập kích. Trong số chín chiếc thuyền trên sông, trừ thuyền của Lâm Chân không có ai bỏ mạng, chỉ vài thủy thủ bị thương nhẹ, thì các thuyền khác đều có người ngã xuống dưới lưỡi đao giặc biển. Trong thoáng chốc, khắp khúc sông rộng lớn đều vang dậy tiếng khóc than bi ai.
Nhưng đoàn người không thể dừng lại, bởi nếu lưu lại, e sẽ gặp thêm nhiều toán cướp dữ hơn.
Đêm xuống, một chiếc ghe độc mộc lặng lẽ áp sát, men theo màn sương dày đặc. Ghe vừa cập thuyền, người trong khoang mới thở phào. Vệ Tam, vốn canh chừng ở khoang dưới, thấy người mình chờ rốt cuộc đã an toàn trở về thì đôi tay buông lỏng, vội quỳ xuống một gối, tay ôm quyền:
“Thảo dân bái kiến điện hạ, điện hạ vạn tuế.”
Người kia ho khan liên hồi. Trên thân khoác một chiếc áo choàng đen, che kín cả người. Khi hắn gỡ mũ trùm đầu xuống, lộ ra gương mặt tuấn mỹ nhưng hơi tái nhợt, khí sắc yếu ớt mà vẫn toát lên nét cao quý.
Ánh mắt người ấy vừa vui mừng vừa phức tạp nhìn Vệ Tam:
“Không ngờ ngươi lại dám treo cờ Trăng Bạc. Vệ Tam, ngươi định quay về thật sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play