Quả không hổ danh là một quán ăn nổi tiếng nằm sâu trong những con ngõ nhỏ, bên ngoài quán thịt kho đã có một hàng dài người xếp hàng, đứng từ xa đã có thể ngửi thấy mùi thơm nồng nàn của thịt kho.
Ninh Tuyết cầm chiếc máy quay phim nhỏ lên quay video: "Bây giờ chúng ta đã đến quán thịt kho mà mọi người giới thiệu rồi đây, bên ngoài đang có một hàng dài người xếp hàng này, chúng ta sẽ bắt đầu xếp hàng từ đây nhé. Đứng xa thế này mà đã ngửi thấy mùi thơm rồi, thật sự là khiến người ta mong đợi quá mà!”
Video quay về còn cần phải biên tập lại, thế nên Ninh Tuyết sẽ không quay một lèo từ đầu đến cuối mà cứ nói không ngừng. Đặc biệt là trong lúc đứng xếp hàng một cách nhàm chán như thế này, Giang Phùng rất ít khi nói chuyện, và cô cũng không biết phải nói gì để không giẫm phải "bãi mìn" nào. Sau ngần ấy năm xa cách, sự ăn ý của hai người bọn họ ngày xưa sớm đã bị sự xa lạ thay thế.
Cô chợt nghĩ, gia đình Giang Phùng đều ở thành phố Hải Hữu, có lẽ chẳng bao lâu nữa anh cũng sẽ phải trở về thôi.
Tuy nhiên, dẫu cho cả hai đều không nói gì nhưng cũng không hề có cảm giác ngượng ngùng nào.
Giang Phùng của bây giờ rốt cuộc cũng đã khác xưa. Ninh Tuyết phát hiện ra rằng anh đang lặng lẽ lắng nghe những âm thanh của môi trường xung quanh, những vị khách tấm tắc khen tay nghề của ông chủ quán, những người đến sau càu nhàu sao hàng dài thế, một cặp đôi trẻ đang cãi nhau... Và khi nghe thấy hai đứa trẻ con ngây ngô so bì xem ai có nhiều đồ ăn vặt hơn, Giang Phùng đã khẽ mỉm cười.
Anh không nhìn thấy, nhưng anh cũng đã học được cách dùng những phương thức khác để có thể cảm nhận thế giới này. Ninh Tuyết không khỏi cảm khái. Anh kiên cường và mạnh mẽ hơn cô tưởng tượng rất nhiều, anh lúc này không còn là cậu bé lúc nào cũng dựa dẫm vào cô nữa rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play