Mấy lần hợp tác tiếp theo, kịch bản vẫn diễn ra như cũ, Giang Phùng ngồi làm mẫu, Ninh Tuyết cầm bảng vẽ, còn Cao Kính Phi thì đứng bên cạnh quan sát. Và Ninh Tuyết vẫn chẳng thể nào vẽ ra được bất cứ thứ gì.
"Cô rốt cuộc có biết vẽ không vậy?" Cuối cùng, Cao Kính Phi cũng không nhịn được nữa liền thẳng thừng hỏi một câu như vậy. Nếu không phải vì anh ta đã từng xem qua những tác phẩm trên Weibo của cô thì anh ta đã gần như cho rằng cô là một kẻ lừa đảo rồi. Dù có đang trong giai đoạn cạn kiệt ý tưởng đi chăng nữa thì cũng không đến nỗi cả nửa tháng trời trôi qua mà vẫn không thể vẽ nổi một bản phác thảo nào.
Ninh Tuyết đáp: "Có người đứng bên cạnh nhìn làm tôi không vẽ được."
Đây là lời nói thật. Khi cô vẽ, Đơn Vũ Tình thường sẽ không đến làm phiền. Chỉ khi cô livestream hoặc quay video thì Đơn Vũ Tình mới đến để hỗ trợ và dựng clip.
Cao Kính Phi cũng có thể hiểu được. Một vài người làm sáng tạo thường có những thói quen hơi kỳ quặc, ví dụ như anh ta từng quen một nhà văn, khi người nọ tập trung viết lách thì trong phòng không được có bất kỳ một sinh vật sống nào... Hơn nữa, qua một thời gian quan sát, anh ta thấy rằng công việc này không giống như chụp ảnh hay quay phim, Giang Phùng không cần phải thay quần áo để thay đổi tạo hình phức tạp, vậy nên anh ta cũng không nhất thiết phải đứng trông từ đầu đến cuối.
Nghĩ vậy, Cao Kính Phi nhìn về phía người đang ngồi im lặng: "Giang Phùng."
Giang Phùng: "Ừm, cậu có việc thì cứ đi đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT