Trên đường vào thành, tâm trạng của Sở Hà Thiên tỏ ra rất vui vẻ. Sau khi bọn họ đã đứng trước cảnh chia biệt với thiếu niên thất thần kia, sự sung sướng trong lòng anh lại càng không che giấu được.
Tuy nhiên, anh vốn không phải kiểu người thường cởi mở bộc lộ cảm xúc trước mặt người khác. Tâm trạng tốt của anh luôn được giấu kín đằng sau vẻ điềm tĩnh. Nhưng với Vụ Trà – người ở bên cạnh anh đã bao lâu nay – làm sao cô lại không nhận ra? Cô chỉ cần liếc mắt một cái là đủ hiểu niềm vui của anh đã được giấu đi sau vẻ ngoài điểm tĩnh ấy.
Tưởng chừng cũng dễ đoán được nguyên nhân tại sao anh vui như vậy, nghĩ đến điều đó, mặt cô bất giác nóng lên.
Đi giữa những con phố trong thành, nhìn đoàn trưởng của một đội dong binh dạo trước từng cam tâm tình nguyện giúp cô nắm cương con hươu lớn, cô ngồi trên lưng nó cao hơn người đi đường một chút. Ánh mắt hướng về phía trước, nơi Sở Hà Thiên đang bước đi với niềm vui thầm lặng. Nhờ chiều cao lúc này có phần ưu thế, co không nhịn được mà nhẹ nhàng áp tay lên tóc anh, làm rối mái tóc gọn gàng chỉnh chu kia.
Sở Hà Thiên ngỡ ngàng ngoảnh lại nhìn cô.
Mái tóc ngắn bị Vụ Trà làm cho rối tung, vài sợi mềm mại rũ xuống trên mặt anh, khiến vẻ sắc bén trước đó bất chợt dịu đi.
Gương mặt tuấn tú vốn không biểu lộ nhiều cảm xúc kết hợp với mái tóc rối kia vô tình mang đến chút nét ngây ngô của tuổi trẻ khiến người ta ngạc nhiên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play