Vụ Trà tỉnh giấc giữa đêm, cảm giác sợ hãi từ cơn ác mộng vẫn còn ám ảnh trong tâm trí cô. Cô ngồi dậy, thở dốc, ánh mắt trống rỗng nhìn vào khoảng không. Một đội viên tuần tra gần đó bị động tác của cô làm giật mình, vội vàng tiến lại gần, hỏi nhỏ: "Có chuyện gì vậy?"
Vụ Trà cố gắng trấn tĩnh, trả lời khẽ: "Không sao, chỉ là một cơn ác mộng thôi."
Chàng trai trẻ nhìn nàng một lúc, rồi lấy từ túi ra một viên kẹo nhỏ, đưa cho cô: "Ăn đi, ăn kẹo sẽ dễ ngủ hơn."
Viên kẹo được bọc trong lớp vỏ đầy màu sắc, nhỏ nhắn nhưng đầy quý giá trong thời đại khan hiếm này. Vụ Trà biết rõ giá trị của nó, nên lắc đầu từ chối: "Không được, ngươi giữ lại đi. Ta ngủ được mà."
Nam đội viên cười nhẹ, đưa viên kẹo sát hơn: "Ăn đi, muội muội ta cũng bằng tuổi cô. Mỗi lần gặp ác mộng đều phải ăn kẹo mới ngủ được."
Cuối cùng, Vụ Trà nhận lấy viên kẹo và cảm ơn. Cô nằm trở lại túi ngủ, nhưng giấc ngủ vẫn không đến. Nàng bóc lớp vỏ kẹo, nhấm nháp vị ngọt dịu dàng, và bắt đầu nhớ lại giấc mộng vừa rồi.
Hình ảnh trong mơ hiện lên rõ ràng đến đáng sợ: những sinh vật ma mị tàn sát nhân loại, máu thịt vương vãi khắp nơi, tạo nên cảnh tượng ghê rợn. Cô vẫn chưa thể hiểu tại sao mình lại có những giấc mơ chân thực như vậy.
Vụ Trà đã dò hỏi về thế giới này và biết rằng nó tương tự thế giới cô từng sống. Nhưng mười năm trước, sự xuất hiện của ma mị đã làm gián đoạn văn minh nhân loại. Từ đó, con người sống trong sợ hãi và chiến đấu không ngừng.
Cô tự hỏi liệu những giấc mơ này có phải là một dạng "bàn tay vàng" giúp cô hòa nhập với thế giới mới. Những kiến thức và hình ảnh xuất hiện trong đầu cô dường như đang cố gắng bảo vệ cô khỏi sự nghi ngờ của dân bản xứ.
Điều khiến cô băn khoăn hơn cả là sự quen thuộc kỳ lạ với những ma mị trong giấc mơ. Dù cố gắng nhớ lại, cô chỉ cảm thấy như có một lớp màn che phủ mọi ký ức. Nhưng trực giác mách bảo rằng cô đã từng gặp chúng ở đâu đó.
Vụ Trà nhắm mắt lại, cố gắng tìm câu trả lời trong tâm trí mình.
Nhưng cẩn thận ngẫm lại, thế giới của cô khẳng định không xuất hiện qua loại quái vật này, bản nhân cô lại là mới vừa xuyên qua, 16 năm cuộc đời trước khi xuyên qua đều có dấu vết để lại, như thế nào sẽ có cơ hội gặp qua loại đồ vật này.
Nghĩ đông nghĩ tây, càng nghĩ càng hoài nghi chính mình.
Vụ Trà thở dài thật sâu, khuôn mặt thanh lãnh như trăng hiện ra một vẻ buồn rầu.
Kẹo ở trong miệng tan hết, một ít vị ngọt cuối cùng tan hết ở trong miệng, cô đơn giản không hề nghĩ nhiều, nhắm hai mắt lại, mạnh mẽ làm chính mình đi ngủ.
Ban ngày phí thể lực, buổi tối phí đầu óc, hà tất chi chứ.
Nếu đều xuyên qua rồi, còn không bằng đem sự tình trước mắt làm tốt, ví như, trước ngủ một giấc, làm tốt ứng phó ma mị tùy thời đều có khả năng xuất hiện
Ngủ lần này, là ngủ tới 3 giờ sáng, Vụ Trà lại lần nữa bị đội trưởng kêu dậy lên đường.
Vụ Trà theo đội trưởng xuất phát vào lúc 3 giờ sáng, mặc dù cơ thể cô vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo sau giấc ngủ. Được đội trưởng phân vào tổ ba người cùng Ngưng Vân và Thẩm Niên, cô hiểu rõ nhiệm vụ của mình là được bảo vệ, đồng thời hỗ trợ trong khả năng.
Khi tiến sâu vào khu rừng rậm rạp, đội trưởng quyết định đẩy nhanh tiến trình vì địa hình phức tạp gây khó khăn cho việc điều tra và chiến đấu. Bất ngờ, bọn họ bị ma mị từ bóng tối tấn công, khiến cả đội phải nhanh chóng thích nghi và phản ứng.
Vụ Trà nhận ra lợi thế của mình trong môi trường rừng cây rậm rạp. Cô nhanh chóng leo lên ngọn cây cao nhất, tận dụng lá cây và dây leo để che giấu bản thân. Từ vị trí đó, cô sử dụng cung tên để hỗ trợ Ngưng Vân và Thẩm Niên đang chiến đấu bên dưới.
Lần này, ma mị xuất hiện với hình thể lớn hơn, móng vuốt và hàm răng sắc bén hơn. Vụ Trà không chần chừ, cô dùng giám định thuật để nắm bắt thông tin về kẻ địch, tạo lợi thế cho đội trong trận chiến đầy thử thách này.
Chủng tộc: Ma mị
Tên họ: Tàn sát giả
Cấp bậc: 40 ( bốn khiếu )
HP: 19000/25000
Kỹ năng: Gặm cắn, hất đuôi, trảo tiên
Tên "Tàn Sát Giả" đã nói lên sự nguy hiểm không dễ đối đầu.
Vụ Trà quan sát kỹ tình hình, nhận ra Ngưng Vân và Thẩm Niên chủ yếu nhắm vào vùng bụng và đôi mắt của quái vật. Lợi dụng lúc Ngưng Vân ép nó nâng chân, cô nhanh chóng giương cung, bắn mũi tên vàng vào điểm yếu ở bụng. Dù đòn tấn công không gây sát thương, Vụ Trà tiếp tục tấn công với mục tiêu là đôi mắt, gây nhiễu loạn và khiến quái vật mất tập trung.
Ngưng Vân cảm nhận rõ sự tức giận đang tăng lên ở Tàn Sát Giả. Cô và Thẩm Niên trao nhau ánh mắt đồng thuận. Khi Vụ Trà tiếp tục bắn tên, khiến quái vật quay đầu né tránh, nó cuối cùng nổi giận, lao thẳng về phía cô.
Không ngờ khả năng kéo thù hận của mình lại mạnh đến vậy, Vụ Trà hoảng sợ nhảy sang cây khác để tránh nguy hiểm. Thẩm Niên lập tức dựng lên một bức tường đất chặn quái vật, tạo cơ hội cho Ngưng Vân mạo hiểm tiếp cận vùng bụng và đâm hai thanh trường đao vào điểm yếu đó.
Trong lúc rút đao gặp khó khăn, Ngưng Vân bỏ lại vũ khí, trượt ra khỏi vị trí nguy hiểm. Tàn Sát Giả gầm lên rồi gục xuống đất. Thẩm Niên xông tới tung đòn kết liễu, còn Vụ Trà ti Nửa phút sau, dưới loạt công kích của Thẩm Niên và Ngưng Vân, kẻ tàn sát cuối cùng ngã xuống đất bỏ mạng.
Vụ Trà nghe tiếng "Đinh" vang lên, đoán chắc có bảo rương hoặc vật phẩm cần mở, nhưng không kịp kiểm tra, vội nhảy từ cây này sang cây khác để cùng Ngưng Vân giải quyết ma mị tiếp theo.
Vai trò hiện tại chủ yếu là quấy rối đối phương, khiến ma mị lúng túng, tạo cơ hội cho ba người phối hợp ăn ý và tiêu diệt chúng nhanh chóng. Đợi Hỏa Minh Tiểu Đội xử lý hết phần còn lại, cả ba người họ đã giết được ba con ma mị.
Hệ thống trò chơi thông báo hai lần, nhưng lần sau không có phản ứng gì mới vì trùng lặp với lần đầu tiên hạ gục ma mị. Nhân lúc mọi người dọn chiến trường, Vụ Trà tranh thủ kiểm tra giao diện cá nhân.
Hai thành tựu hiện lên với ánh vàng: “lần đầu phụ trợ diệt tàn sát giả” và “lần đầu phụ trợ tiêu diệt trinh sát giả”. Thành tựu thứ nhất đi kèm một bảo rương nhỏ, còn thành tựu thứ hai chỉ có một bóng dáng vàng nhấp nháy mà cô chưa rõ là gì.
Rút kinh nghiệm trước đó, cô không mở bảo rương ngay lập tức dù tò mò đến khó chịu. Tránh chuyện bất tiện như trước mắt bao người lại xuất hiện vật phẩm kỳ quặc từ rương.
Ngoài ra, level của cô đã tăng từ 1 lên 2, kỹ năng lv2 cũng đạt khoảng hai phần ba mức tối đa, gần tiến tới lv3.
Vụ Trà đang trong trạng thái mâu thuẫn, tâm trí đầy phiền muộn khi nhìn thấy các kinh nghiệm tích lũy đều mang lại cảm giác khó chịu. Cô gần như muốn ngay lập tức tìm một con ma mị để tiêu diệt, hy vọng nhanh chóng làm đầy kinh nghiệm của mình.
Trong lúc cô bận lòng, Ngưng Vân tiểu tỷ tỷ từ đằng xa đã gọi đến, yêu cầu cô đến để nhận chiến lợi phẩm sau cuộc chinh chiến trước đó.
Vốn dĩ, sức mạnh của Vụ Trà không thật sự nổi bật, cô cũng không quá tham lam khi chọn chiến lợi phẩm. Mỗi lần, cô chỉ điểm qua một lựa chọn từ những thứ còn sót lại trên xác ma mị.
Giáp của tàn sát giả được nghe đồn là có thể chế tạo thành hộ tâm kính; gân của trinh sát giả có thể xử lý thành dây thừng chắc chắn; hay phần thịt từ kẻ vồ mồi...
À mà, phần thịt ấy thì... emmm... Vụ Trà mới vừa biết rằng, hóa ra nó vẫn có thể ăn được. Nhưng do tâm lý e ngại, hầu hết dị năng giả đều không đụng tới loại thịt này trừ khi hoàn cảnh khắc nghiệt khiến họ không còn lựa chọn khác.
Tuy nhiên, Vụ Trà tự nhận mình có tâm lý khá vững vàng. Cô quyết định thử nghiệm bằng cách sử dụng miếng thịt ấy để thêm một món mới vào thực đơn thịt nướng của mình.