Ánh nắng ban mai vừa hé, mây tím rực lên nơi chân trời.
Ánh sáng trong trẻo hắt lên gương mặt anh, đôi mắt lãnh đạm thoáng tan đi vẻ lạnh lùng, thay vào đó là một nụ cười khẽ, dịu dàng như ánh lửa.
Anh còn rực rỡ hơn cả đóa hồng trong tay.
Vưu Cẩn Vi ngẩn ngơ nhìn Lục Gia Ngọc, trái tim không tự chủ mà đập dồn dập.
Anh nhìn cô gái xinh đẹp trong nắng sớm, tiện tay cầm lấy bình hoa, đưa bó hoa hồng tới sát ngực cô, cười lười biếng: “Thế nào, vẫn muốn tôi dắt tay dẫn ra ngoài?”
Vừa nói anh vừa đưa tay về phía cô.
Ngón tay thon dài lạnh buốt.
Tim cô như nặng xuống một nhịp, Vưu Cẩn Vi bừng tỉnh, vội vàng lùi một bước, hơi luống cuống vuốt tóc bên má, lắp bắp: “Không… không cần đâu.”
Thấy cô lảng tránh, Lục Gia Ngọc hơi nheo mắt lại, thu tay về, đi thẳng vào vấn đề: “Lần trước giả vờ không nghe thấy, lần này lại tính giả ngốc à?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT