Mẹ Mộc sững người, hai vợ chồng nhìn nhau, nhất thời không nói nên lời.
Kiều Nam nghe ra sự tự ti sâu sắc trong lời nói của ba Mộc, không hiểu sao trong lòng rất khó chịu, anh cau mày nói: “Đào thải gì chứ, ba giỏi lắm rồi, bát mì này đặt ở bất kỳ nhà hàng nào cũng có thể bán được hơn một trăm tệ. Tay nghề của ba chỉ cần làm kinh doanh nhỏ cũng đủ kiếm bộn tiền rồi.”
Thật ra từ mấy hôm trước anh đã thấy rất kỳ lạ, ba Mộc suốt ngày đan mấy cái giỏ tre, chổi, cả tháng cộng lại cũng chưa chắc kiếm được một nghìn tệ, rốt cuộc là vì cái gì? Nói ông ấy lười biếng thì ông ấy lại dậy sớm thức khuya, nói ông ấy an phận thủ thường thì cũng không phải, nói ông ấy không có kỹ năng gì nổi bật... vậy thứ đựng trong bát canh trống rỗng trên bàn lúc nãy là gì?
Vì gia đình kinh doanh nên từ nhỏ anh đã được tiếp xúc nhiều, Kiều Nam thật sự không hiểu nổi, nếu tay nghề nấu nướng của ba Mộc mà giao cho ba anh là Kiều Viễn Sơn thì chắc giờ này chuỗi khách sạn và công ty thực phẩm phụ đã mở đến tận Nam Cực rồi.
Trong đầu nghĩ đến một loạt dự án như thành lập công ty, gọi vốn,... Kiều Nam ăn hết cọng hành cuối cùng trong bát, lúc này mới phát hiện xung quanh im lặng đến lạ thường.
Ngẩng đầu lên, nhìn thấy hai đôi mắt ngây người.
Kiều Nam: “??”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play