Đổng Tĩnh đau lòng ôm lấy con gái: "Ngoan nào, đừng khóc nữa, mọi chuyện đã qua cả rồi, lũ người đó chỉ ghen tị với sự xinh đẹp của con mà thôi." Ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng mụ ta cũng hiểu rằng chuyện này sẽ trở thành trò cười cho người khác trong khoảng thời gian dài sắp tới.
Dù sao một cô gái chưa lấy chồng lại làm chuyện khiếm nhã trước mặt bao nhiêu người như vậy, không thành trò cười cho đám người ngồi lê đôi mách chục cây số quanh đây mới là lạ.
Cố Thư Dao không khỏi nghẹn ngào khi nhớ lại những gì mình đã trải qua ở nhà họ Cố: "Mẹ ơi, hai mẹ con mình về nhà đi, ít nhất về nhà con cũng có một cái giường để ngủ." Cô ta không muốn tiếp tục ở nhà họ Cố nữa.
Căn phòng cũ của cô ta tuy chỉ có bốn bức tường và không thể che mưa chắn gió nhưng ít ra thì đó cũng là căn phòng nhỏ thuộc về cô ta.
Cô ta không muốn ngủ ở phòng khách, không muốn thấy cô em gái kế diễu võ giương oai đi ngang qua mình nữa.
Điều quan trọng nhất là, ở đó không có ai biết về chuyện đã xảy ra tại nhà họ Tần, không ai chứng kiến cảnh cô ta làm ra những hành vi được coi là trò cười cho thiên hạ. Sao lúc ở nhà họ Tần cô ta lại không nhịn được chứ, hu hu, sau này cô ta làm gì còn mặt mũi mà gặp người khác nữa.
Gãi mông trước mặt nhiều người như vậy, cô ta thật sự không muốn sống nữa, cô ta phải rời khỏi nơi này.
Đổng Tĩnh thấy con gái suy sụp tinh thần thì nhanh chóng ra ngoài nhìn xem, không thấy ai mới thở phào nhẹ nhõm.
Mụ ta nghiêm khắc lườm Cố Thư Dao: “Sau này không được nói như vậy nữa.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT