“Người không nói nhảm là anh đấy. Anh rốt cuộc muốn bao nhiêu tiền.” Cố Kiều Kiều thản nhiên nói.
Muốn bao nhiêu? Trương Văn Sinh nhíu mày. “2000 tệ, đúng 2000 tệ.” 2000 tệ là đã đủ dùng trong thời gian dài.
“2000 tệ? Ít vậy sao, vừa rồi chẳng phải anh còn nói thiết kế của mình là vật vô giá, nếu được đưa ra thị trường thì có thể kiếm được hàng triệu sao?” Cố Kiều Kiều cười như không cười nói.
Ít sao, bản vẽ kia thật sự thực đáng giá à? Trương Văn Sinh có chút hoảng hốt, anh ta khẽ cắn môi: “Mười nghìn, mười nghìn tệ, không thể ít hơn được.” Với số tiền này, anh ta chắc chắn có thể đứng vững ở Thượng Hải.
Cố Kiều Kiều gật đầu, thế này thì tạm chấp nhận được.
Nhìn cô như vậy, Trương Văn Sinh vui mừng khôn xiết, người phụ nữ này đồng ý sao? Mười nghìn tệ đó. Ngay cả khi tính theo mức lương cao mà họ đưa ra, anh ta cũng phải làm việc bốn năm năm mới kiếm được số tiền đó.
Huống hồ, với chút kiến thức trong bụng anh ta, không thể nào giữ được bốn năm năm mà không lộ ra. Anh ta chỉ đang tính toán rằng có hợp đồng thì họ sẽ không dễ dàng đuổi anh ta. Nếu dám đuổi anh ta, anh ta sẽ làm ầm lên trong xưởng, chắc chắn sẽ khiến họ khó xử.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT