Không, anh ta còn tài giỏi hơn cả Âu Dương Húc. Có lẽ Âu Dương Húc đã chuẩn bị hàng trăm lần trong đầu mới có thể nói chuyện hùng hồn trước mặt ân sư và quan trung thừa, bịa chuyện thay đôi đen trắng đổ lỗi cho người khác.
Mọi lỗi lầm đều thuộc về người khác, chỉ có Âu Dương Húc hắn là vô tội. Là lỗi của nhà họ Cao, là lỗi của Cố Thiên Phàm, là lỗi của Hoàng Hậu.
Chỉ có hắn là trong sạch.
Nhưng Trương Văn Sinh thậm chí không cần thời gian để suy nghĩ. Thấy không thể làm việc với họ, anh ta lập tức bịa ra một câu chuyện dối trá.
Mã Quang Khoan nhìn người đàn ông đối diện chém đinh chặt sắt nói đầy tự tin, ông ấy ước có thể tự tát mình một cái, ông ấy suýt nữa đã mời cái gì vào nhà máy của mình vậy.
Đoàn người Cố Kiều Kiều bị Trương Văn Sinh mặt dày vô sỉ làm cho câm nín, còn người đàn ông được gọi là chú Thái nhìn thấy họ như vậy thì tưởng rằng họ đã ngầm thừa nhận.
Ông ấy mím môi, ôn hòa nói: “Nhìn trang phục của mọi người cũng không phải là người bình thường. Nếu đúng như Văn Sinh nói, mọi người đã xem bản vẽ của cậu ấy nhưng không tuyển dụng, vậy chi bằng đưa cậu ấy một khoản tiền đi. Người ta vẽ vời cũng tốn rất nhiều thời gian mà đúng không?” Ông ấy tự cho rằng mình đã đưa ra một giải pháp rất công bằng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT