Nhìn thấy sắc mặt dì Dương như người chết, nước mắt Cố Kiều Kiều lại rơi lã chã, nhà họ Lưu thật hiếp người quá đáng.
Nhưng làm sao để giải quyết tận gốc những chuyện này, khi mà nhà máy của cô vẫn chưa thành lập xong.
Trong trạm y tế duy nhất trên thị trấn.
Dương Thúy Phân lặng lẽ nằm trên chiếc giường bệnh cũ kỹ, nhìn ba đứa nhỏ đang vây quanh giường, thấy khuôn mặt lo lắng của chúng, bà ấy lần lượt xoa đầu từng đứa: “Đừng khóc mà, mẹ không sao.”
"Mẹ, tất cả là lỗi của con, con sẽ không gây chuyện với Thiết Đầu nữa." Hu hu, Thiết Trụ không hiểu tại sao rõ ràng người làm sai là Thiết Đầu, nhưng cuối cùng người bị đánh đến bầm dập và bị ông nội trách mắng lại là nhà họ.
"Ngoan, đừng khóc, con không làm gì sai cả, Thiết Trụ của mẹ là ngoan nhất." Dương Thúy Phân nhìn cậu con trai út khóc nức nở, trái tim bà ấy đau như bị ai đó đâm vào.
Đứa nhỏ này tuy còn nhỏ nhưng tâm tư lại rất tỉ mỉ, bình thường cũng rất hiểu chuyện. Trong việc học tập khiến bà ấy không phải lo lắng, ở nhà còn giúp đỡ rất nhiều việc nhà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play