Không ngờ ông Lưu nghe xong lại không động đậy, lạnh lùng nhìn cháu trai một cái: “Hoá ra chỉ vì một cuốn sách rách, mà mày muốn làm cho nhà này chó gà không yên? Được rồi, lát nữa bảo bà nội mày cho mày hai hào, mua cái khác.”
Thiết Trụ nghe vậy liền cuống lên: “Ông nội, đó là cuốn sách giáo viên trong trường thưởng cho cháu, trong lớp chỉ có ba người có được.”
“Khoe khoang cái gì, cả ngày chỉ biết khoe khoang.” Thiết Đầu lạnh lùng hừ một tiếng. Người ghét Thiết Trụ nhất trong nhà không ai khác ngoài cậu ta. Thành tích của mọi người đều không được tốt lắm, sao chỉ có một mình mày học tốt? Không phải để thể hiện mình hơn người khác sao?
"Tôi không có khoe khoang, đó là cuốn sách thầy giáo thưởng cho tôi, tôi đã hứa với chị Kiều Kiều sẽ tặng cho chị ấy. Anh trộm đi không nói, còn ném nó vào hố phân, anh đúng là người xấu." Thiết Trụ tức giận thốt lên.
Rõ ràng là một việc đơn giản như vậy, ông nội chỉ cần kiểm tra một chút là có thể biết ngay sự thật mà.
Lại là người phụ nữ đó, Triệu Cúc Hoa lập tức như bị châm ngòi, bắt đầu nhảy dựng lên: "Vì một cuốn sách rách, vì con nhỏ kia, mà mày cứ bám lấy không buông tha cho anh họ mày? Chi cả quả thật giỏi lắm." Bà ta mỉa mai nói.
Câu này hoàn toàn chọc giận Dương Thúy Phân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT