Hiện tại thành viên trong Hồng Vũ bộ lạc, phần lớn đều là những người vốn đã gắn bó lâu năm với bộ lạc. Khi phát hiện bộ lạc không còn thức ăn, lại thấy những kẻ mới gia nhập ngang nhiên cướp giật ấu tể trong bộ lạc, một số người tụ họp với nhau và cuối cùng nhận ra rằng: rời đi còn có khả năng sống sót cao hơn là tiếp tục ở lại.
Cũng có người không nỡ rời bỏ nơi mình đã sống bao nhiêu năm, lựa chọn ở lại.
Vì vậy, một nhóm quyết định rời đi của vũ tộc đã nhân lúc đêm tối đào thoát. Cơn mưa che đi dấu vết bọn họ để lại, khiến thủ lĩnh và những thành viên mới hoàn toàn không hay biết, còn những lão thành viên quyết định ở lại cũng âm thầm giúp che giấu tung tích.
Thần Hữu đại lục đất đai bao la, nhưng người của bọn họ lại quá ít, không dám tiến vào những vùng đất màu mỡ đã sớm có kẻ chiếm cứ, sợ sẽ lặp lại bi kịch trước kia. Cuối cùng, họ chọn một nơi đất cằn cỗi để dừng chân.
Ưu điểm là xung quanh có núi non vây quanh, lãnh địa lại ít thức ăn nên không bị các bộ lạc khác nhòm ngó. Khuyết điểm chính là đồ ăn quá ít, ngay cả dã thú cũng hiếm khi xuất hiện. Mỗi năm muốn đổi lấy chút muối đều phải tích góp thật lâu, mà còn chưa chắc đã đủ.
So ra, dù cuộc sống ở Bách Vũ bộ lạc cũng chẳng dễ dàng gì, nhưng vẫn tốt hơn nhiều. Ít nhất lãnh địa còn có con mồi. Sau này, Bạch Sóc biến thành hình người, dạy mọi người thêm nhiều thứ, từ đầu mùa sinh trưởng năm nay, đời sống của Bách Vũ bộ lạc đã khá hơn hẳn trước kia.
Lần trước đi chợ, dù nông sản Bách Vũ mang theo chẳng được thu hoạch gì, nhưng bọn họ vốn đã có đủ thức ăn, vì thế khi gặp nhóm người Hồng Á, Hồng Mộc mới nhất thời mềm lòng, đem những gì vừa mới học được tiết lộ ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT