◎ Ai tán thành, ai phản đối ◎
Chế độ này cũng không phải không có tệ đoan, cần sắp xếp thêm nhân viên chuyên phụ trách phân phát các loại vật tư. Trước đây, ở kho hàng chỉ có một mình Thải Lâm là đủ, nhưng sau này ít nhất phải có ba, bốn người mới kịp xoay xở. Tuy vậy, nhìn chung thì lợi ích của phương thức mới vẫn nhiều hơn hạn chế.
Bạch Sóc suy nghĩ một lúc rồi nói với Hoa Vĩnh:
“Về sau, chúng ta đừng phân phát đồ ăn chung nữa, thế nào? Mỗi người hoàn thành một ngày công việc sẽ nhận một ngày tiền lương, dùng tiền lương đổi lấy vật dụng của bộ lạc. Giống như ở chợ đổi muối vậy ở chợ, mọi người đem đồ của mình đổi thành muối, rồi lại dùng muối để đổi món mình muốn. Còn bây giờ, ta muốn biến thành lấy công việc làm ra đổi lấy muối, rồi dùng muối đổi vật tư. Nhưng muối vốn để ăn, không thể tùy tiện lấy đem đi đổi, nên ta dùng tiền thay thế muối.”
Muối là thước đo giá trị của vật phẩm, tiền cũng vậy.
“Tiền lương? Tiền?” Hoa Vĩnh hiểu cách đổi muối ở chợ, mơ hồ nắm được ý của Bạch Sóc, nhưng đối với những từ ngữ mới này vẫn chưa rõ lắm.
Bạch Sóc đưa ví dụ:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT