Ôn Hành yên lặng như gà, không dám nói linh tinh nữa. Sau khi Liên Vô Thương đưa chén trà cho hắn, y liền quay người bước đi phía trước. Y vòng qua bình phong đá, hướng về phía sau của Vô Vọng Lâu mà đi, Ôn Hành vội vàng nhét chén trà vào túi trữ vật rồi nhanh chóng đuổi theo.
Vòng qua bình phong đá, trước mặt hiện ra một cánh cửa mang phong cách cổ điển. Tà áo xanh của Liên Vô Thương vừa lướt qua bên cạnh cửa. Ôn Hành đứng nguyên tại chỗ, thoáng ngẩn ngơ. Đến vị trí này, hắn cảm thấy có gì đó quen thuộc, trong lòng dấy lên cảm giác như đã từng gặp qua. Hắn ngơ ngác quay đầu, nhìn thấy một thanh niên dáng đứng thẳng tắp như ngọc đang đứng trước bình phong.
Hắn không nhìn rõ được khuôn mặt người đó, cũng không nghe được giọng nói của y, chỉ thấy y đứng ngơ ngẩn tại chỗ, cảm thấy bản thân vô cùng đau buồn. Hắn thấy người thanh niên ấy phóng bút vung mực trên bình phong đá, chỉ điểm giang sơn. Nhất định đó là một thanh niên xuất sắc vô cùng. Đôi tay như ngọc ấy sao mà mạnh mẽ đến vậy. Nhất định y là một người rất có phong độ...
Ôn Hành cầm chiếc gậy ăn xin, ngẩn ngơ nhìn, trong lòng cảm thấy từng góc nhỏ trong căn nhà này đều phảng phất bóng hình của thanh niên áo đen ấy. Không hiểu vì sao, nhưng Ôn Hành chỉ cảm thấy buồn bã.
"Chuyện gì vậy?" Khi Ôn Hành đang ngây người thì Liên Vô Thương đã quay lại tìm hắn. Ôn Hành giật mình tỉnh lại, cười ngượng ngùng: "Hình như ta vừa nhìn thấy một thanh niên, không hiểu tại sao, ta không thể nhìn rõ khuôn mặt y, nhưng lại cảm thấy vô cùng buồn bã."
"Có lẽ đây là ký ức của tòa cung điện này, chắc cung điện đang nhớ nhung về chủ nhân của mình. Người mà ngươi nhìn thấy, rất có thể chính là chủ nhân của động phủ này – Hiên Viên Hành." Liên Vô Thương cũng không còn muốn giận dỗi với Ôn Hành nữa. Khi y quay lại, thấy ánh mắt Ôn Hành tràn đầy đau đớn và bi thương, khoảnh khắc đó, trái tim Liên Vô Thương như bị kim châm, nhói đau một cách vi diệu.
Ôn Hành vốn nên là một tên tiểu khất cái ngốc nghếch, không suy nghĩ, vô tư không lo lắng mới đúng. Ánh mắt sầu muộn này không nên thuộc về hắn. Liên Vô Thương liền tiến lên đánh thức Ôn Hành: "Đó là chuyện đã xảy ra trong quá khứ, không liên quan gì đến ngươi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT