Việc Quý Hòe hóa ra không phải là một loài thực vật quả thực quá đỗi thần kỳ. Nhưng hiện tại không phải là lúc để cảm thán sự kỳ diệu của nó, bởi lẽ Quý Hòe sắp lấy mạng của bọn họ rồi. Mùi hương ngọt ngào và mê hoặc tỏa ra từ Quý Hòe khiến người ta muốn chìm vào giấc ngủ sâu, như thể đang dẫn dắt họ rơi vào giấc mộng đẹp.
Ôn Hành là người đầu tiên không thể kiểm soát được cơ thể mình và bắt đầu rơi xuống. Trong nhóm người này, tu vi của hắn là thấp nhất, hơn nữa hắn còn đang trọng thương, là người đầu tiên rơi xuống cũng không có gì lạ. Ôn Hành chỉ muốn tìm một chỗ để ngủ một giấc thật ngon, đầu hắn dần trở nên mụ mị, nhìn khuôn mặt của Liên Vô Thương cũng bắt đầu trở nên méo mó.
"Vô Thương, ta hơi buồn ngủ," Ôn Hành nói như vậy. Hắn đã cố gắng hết sức, nhưng lại không chống chọi nổi với cơn buồn ngủ mãnh liệt.
"Không được ngủ!" Liên Vô Thương lập tức giơ tay tát Ôn Hành hai cái, hai bên mặt hắn lập tức sưng lên, "Quý Hòe là một loài động vật được ghi chép trong sách cổ, cụ thể nó như thế nào ta cũng chưa từng thấy qua. Nếu ngươi ngủ rồi, ta không cứu được ngươi thì biết làm sao?"
Mặt Ôn Hành sưng húp, cơn đau khiến hắn tạm thời tỉnh táo hơn: "Được rồi, ta không ngủ nữa." Hạc Hàn run lên một cái, Liên Vô Thương ra tay thật quá tàn nhẫn, nhìn khuôn mặt của Ôn Hành, toàn bộ đều sưng phồng sáng rực lên, không biết đã dùng bao nhiêu sức lực. Hạc Hàn bất giác lùi về phía sau vài bước, cố gắng giữ khoảng cách xa hơn với Liên Vô Thương, hiện tại càng ngày hắn ta càng cảm thấy Liên Vô Thương thật đáng sợ.
Nhưng sau khi đánh xong Ôn Hành, chính Liên Vô Thương cũng cảm thấy choáng váng và muốn ngủ. Mùi hương này thực sự quá hấp dẫn, cho dù Liên Vô Thương đã cố gắng phong bế ngũ cảm, ngăn chặn hương thơm xâm nhập vào mũi, thì mùi hương tuyệt vời ấy vẫn thẩm thấu qua da và linh khí, len lỏi vào cơ thể.
"Bịch, bịch, bịch..." Ba người bọn họ lần lượt rơi xuống. Nhìn thấy tình hình không ổn, các kiếm tu của Trương gia cùng Thanh Nhai Tử vội vàng xoay người bỏ chạy. Trương Chính Hồng ban đầu còn nghĩ đến việc vì nghĩa tình mà quay lại cứu Ôn Hành, nhưng Trương Sơ Trần lập tức thúc giục: "Đừng ngẩn người nữa! Nếu còn chần chừ thì ngay cả mạng sống cũng không còn!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play