“Vương phi, ngài không sao chứ?”
Lập Đàn nói: “Chu Hổ đại ca, sao huynh lại đến đây? Quận vương đâu?”
Nếu không phải Chu Hổ kịp thời đuổi đến, hôm nay đoàn người bọn họ chắc chắn gặp nạn rồi.
Lãnh Nguyệt thấy Chu Hổ lo lắng cho mình, khẽ lắc đầu đáp: “Ta không sao.”
Nhưng ánh mắt hắn lại không đặt trên người Chu Hổ, mà là nhìn quanh phía sau, như đang tìm kiếm ai đó. Cuối cùng cũng nhìn thấy bóng dáng khiến hắn vui mừng – người nọ đang đi nhanh tới, có lẽ do vội vàng, bước chân hơi hấp tấp, hơi thở cũng gấp gáp.
Lãnh Nguyệt nhìn người ấy càng lúc càng gần, trong lòng dâng trào hạnh phúc, trên gương mặt nở nụ cười rạng rỡ.
Lúc này Lập Đàn đang cảm ơn Chu Hổ, còn Tam hoàng tử vẫn còn nằm rạp trên mặt đất, trước mắt tối sầm, đầu choáng váng. Trong lòng hắn phẫn nộ đến cực điểm, chỉ hận không thể đem người vừa rồi xuất hiện đó lăng trì đến một trăm lần mới hả giận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play