Cuối cùng vẫn là Diêm Thiên Trạch đứng ra giảng hòa.

Sau khi cùng Hạ Phi hạ mình nói chuyện, đối phương cũng dần buông bỏ tâm lý được mất, thoải mái hơn không ít.

Biết rõ Hạ Phi ngượng ngùng, chẳng ăn chẳng uống, Diêm Thiên Trạch bèn thương lượng với hắn, để hắn tạm thời làm thị vệ bên người, tương đương với bảo tiêu vậy.

Chuyện bên ngoài cũng chẳng cần hắn can dự, vốn dĩ ý của Diêm Thiên Trạch là, sau này nếu hắn rời nhà hoặc có dịp vào kinh giao tế, Hạ Phi sẽ đi theo là được.

Nhưng Hạ Phi lại không chịu. Hắn cảm thấy làm vậy thì chẳng đáng gì, ngược lại còn như thể mình đang lợi dụng Diêm Thiên Trạch.

Thế là hắn kiên quyết yêu cầu, hễ ra ngoài thì nhất định phải đi theo, mọi việc đều phải làm như một thị vệ thực thụ.

Diêm Thiên Trạch nhìn vào ánh mắt sáng rực như cún con của Thư Mặc, lại nhìn sang vẻ cố chấp đáng yêu của Hạ Phi, cuối cùng cũng đồng ý.

Hạ Phi thấy Diêm Thiên Trạch gật đầu rồi mới nở nụ cười sảng khoái như trước.

Diêm Thiên Trạch thầm nghĩ, hơn một tháng nữa là hắn phải dự thi hội, cơ hội ra ngoài cũng chẳng nhiều.

Dù sao nếu việc này giúp Hạ Phi thay đổi tâm trạng tiêu cực thì cũng xem như là một món hời.

Đêm xuống, trước khi ngủ, Diêm Thiên Trạch đem chuyện này kể lại cho An Ngọc.

An Ngọc nâng mặt Diêm Thiên Trạch, không ngừng khen hắn chu đáo, tâm tư tỉ mỉ.

Lại còn chủ động thơm lên môi hắn một cái, phải biết rằng mấy ngày gần đây, dù Diêm Thiên Trạch có chủ động thân mật thế nào thì đối phương cũng chỉ ứng phó hời hợt.

Diêm Thiên Trạch thấy An Ngọc hôm nay vui vẻ khác thường, không khỏi nghi hoặc. Trong lòng tự hỏi không biết y đang có chuyện gì vui?

Nhưng mà, có tiện nghi không chiếm thì không phải hắn rồi — Diêm Thiên Trạch xưa nay là kẻ chẳng bao giờ chờ tới ngày mai mới nắm lấy cơ hội.

Thế là hắn cúi người áp lên An Ngọc, cho đến khi đối phương thở không nổi mới chịu buông ra.

Nhìn thấy đôi mắt long lanh như nước, ánh mắt hồ ly như muốn câu hồn người kia, Diêm Thiên Trạch không tự chủ được mà hôn dọc theo cằm y xuống dưới.

Không ngờ chưa kịp hôn đến cổ, An Ngọc đã rụt cổ lại, ngăn không cho hắn tiếp tục.

Diêm Thiên Trạch cau mày khó hiểu nhìn An Ngọc.

An Ngọc thấy vậy, có chút chột dạ bèn hôn lên môi hắn, sau đó mới giải thích:
"Ngày mai Nguyệt ca nhi và Nam ca nhi dẫn ta đi dạo phố ở Kinh Giao, không thể để lại dấu vết gì trên người."

Nghe vậy, Diêm Thiên Trạch liền cúi đầu hôn mạnh y một cái.

Rồi mới chịu lật người qua bên cạnh, rời khỏi người An Ngọc. Lúc này An Ngọc mới có thể thở dốc một hơi.

Có lẽ sợ Diêm Thiên Trạch giận, An Ngọc lại chủ động sán lại bên người hắn, dính lấy không rời.

Diêm Thiên Trạch bật cười, nói hắn không giận, An Ngọc mới yên tâm tựa đầu lên vai hắn, cọ cọ cổ hắn đầy thân mật, cuối cùng còn hôn nhẹ lên cằm hắn một cái.

Diêm Thiên Trạch thấy y như vậy, làm sao còn tức giận nổi?

Đối phương đúng thật là biết cách nắm giữ lòng hắn.

Diêm Thiên Trạch nhéo nhéo mũi An Ngọc, khuôn mặt tràn đầy cưng chiều, tựa như có thể chìm đắm trong y, chính hắn còn không nhận ra điều đó.

Mà An Ngọc lại càng không chủ động nói ra, chỉ một lòng sa vào đó, không thể tự thoát.

Sáng hôm sau, trước cổng phủ, một chiếc xe ngựa hoa lệ có huy hiệu quận vương phủ dừng lại.

Khi Diêm Thiên Trạch tiễn An Ngọc ra cửa liền trông thấy — An Ngọc cũng nhìn thấy hắn.

Nguyệt Ca nhi đang ở trên xe vẫy tay gọi An Ngọc. An Ngọc mừng rỡ, suýt nữa đã chạy tới, nhưng bị Diêm Thiên Trạch giữ tay lại.

Y đành bất đắc dĩ xoay người, hôn lên má Diêm Thiên Trạch một cái rồi mới được thả đi.

Nguyệt Ca nhi bật cười, Lập Đàn cũng mỉm cười theo. Riêng Tiểu Quân đứng phía sau An Ngọc thì — hắn nhìn thấy mãi rồi nên cũng không lấy gì làm lạ.

Hai vị chủ tử sau khi tới kinh thành thì tình cảm ngày càng tốt, loại thân mật này bọn họ đã quá quen thuộc.

An Ngọc nhanh chóng leo lên xe ngựa, chẳng cần ai đỡ, khiến Diêm Thiên Trạch nhìn mà bất đắc dĩ.

Nhớ lần trước ra ngoài, còn phải để hắn bế xuống xe, hôm nay hắn vừa không có mặt, người ta liền nhanh nhẹn như khỉ vậy.

Nhưng nghĩ lại, An Ngọc sẵn lòng để hắn ôm, chẳng qua là vì trong lòng y có hắn mà thôi.

Diêm Thiên Trạch tự an ủi như vậy.

Tiểu Quân nhìn biểu cảm vui vẻ nhộn nhạo kia của cô gia nhà mình

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play