Phòng không bật điều hòa, Hứa Du Du mặc chiếc đồ ngủ mỏng manh, lập tức bị khí lạnh cuối thu làm cho rùng mình. Bách Trạch đang nằm lịm trên giường, mồ hôi lạnh ướt đẫm hai bên thái dương, môi anh trắng bệch như không còn chút máu. Anh lờ mờ nghe thấy tiếng động, muốn ngồi dậy nhìn xem nhưng đôi tay run rẩy thế nào cũng không thể gắng gượng nổi.
Chăn đệm bên dưới đã bị máu tươi nhuộm đỏ gần hết, nơi ngực anh loang lổ vết máu từ những đường vân màu đen vẫn đang rỉ máu không ngừng. Nhìn cảnh tượng trước mắt, Hứa Du Du nghẹn thở, không kịp để ý đến việc quần áo bị dính bẩn, vội vàng lục lấy hộp thuốc, đắp lên một lớp băng gạc rồi nhanh tay quấn chặt bằng băng cuộn.
Trình Bội vừa bước vào đã chứng kiến toàn bộ cảnh tượng, kinh ngạc trừng to mắt: “Chuyện… chuyện gì thế này? Có cần đưa tới bệnh viện không?”
Đôi mắt xanh lam trong suốt của Bách Trạch lúc thường giờ như bị một lớp sương mờ xám xịt phủ lên, lẫn vào đó là những mảng xám nhạt đậm đan xen. Anh khó nhọc giơ tay kéo lấy Hứa Du Du, khẽ lắc đầu.
Hứa Du Du cắn chặt môi dưới, nắm lấy tay anh như để trấn an, quay đầu nói với Trình Bội: “Không cần đâu, anh ấy nghỉ một lát là ổn. Bội Bội, cậu về trước đi, để mình ở lại trông anh ấy một lúc.”
Trình Bội gật đầu, liếc nhìn người đàn ông đang nằm trên giường, toàn thân đẫm máu, trong mắt lóe lên một tia khó đoán. Cô ấy lén dùng thiết bị thông minh chụp một tấm hình rồi xoay người trở về phòng mình.
Do mất máu quá nhiều, cơ thể Bách Trạch trở nên lạnh cứng, làn da trắng bệch một cách bất thường. Máu ở ngực cuối cùng cũng dần dần ngừng chảy, cả người anh như vừa được vớt lên từ dưới nước, lồng ngực rung động kịch liệt theo từng nhịp thở dồn dập. Ý thức của anh đang dần quay trở lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play