Vị bác sĩ mặc áo blouse trắng tháo kính áp tròng màu đen ra, để lộ đôi mắt có tròng xám trắng. Hắn quay đầu về phía người đàn ông đứng trong góc phòng: “Không cần. Khởi động chương trình "Phòng Ngừa Mất Kiểm Soát" ngược lại sẽ giúp cậu ta kiềm chế việc cuồng hóa. Cứ để vậy đi. Nếu không có loại thuốc giải đặc chế của Viện Nghiên cứu, e là cậu ta không vượt qua được cửa ải này… Thật đáng tiếc cho một mầm giống tốt như vậy.”
Người đàn ông trong góc nhìn gương mặt trắng bệch như tường của bác sĩ, ánh sáng xanh lặng lẽ từ màn hình hắt lên khiến cả khuôn mặt càng thêm âm trầm tàn tạ, cả con người toát ra cảm giác như xác sống vô hồn.
Dù cho đã nhìn thấy bao nhiêu lần nhưng lúc nào cũng đều khiến người ta sởn gai ốc. Hắn ta hạ tầm mắt xuống, cung kính nói: “Ông chủ bên kia muốn lấy lô thuốc đặc hiệu mới nhất, ngài thấy nên gửi bao nhiêu liều thì hợp lý?”
Vị bác sĩ kéo căng khóe môi, nặn ra một nụ cười cứng nhắc: “Muốn bao nhiêu thì đưa bấy nhiêu đi, dù sao cũng chẳng biết hắn còn dùng được thêm mấy ngày nữa.”
.
Hứa Du Du đợi gần nửa tiếng vẫn không nhận được hồi âm, lòng bắt đầu nóng như lửa đốt, bồn chồn đi tới đi lui trong phòng.
Trình Bội bị cô đi qua đi lại làm cho chóng mặt, đành đặt bút xuống: “Cậu bị sao vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT